Ta đứng đây ngóng trông về xứ mẹ,
Khuất muôn trùng sóng bạc Thái Bình Dương
Nghe sóng vỗ dào dạt nỗi nhớ thương
Nhớ quê hương cha mẹ già em dại.
Có ra đi chưa biết ngày trở lại.
Buổi đăng trình bịn rịn kéo lê thê.
Sao chưa đi ta đã muốn quay về,
Đi là biết sẽ muôn trùng cách trở.
Ta thường ngắm lũ chim bay về tổ,
Nhìn giòng suối uốn khúc đổ về sông
Nghe men đắng dâng uất nghẹn cõi lòng,
Đời viễn xứ tháng với ngày cô quạnh.
Ta đã muốn như loài chim chắp cánh,
Vượt sông hồ thăm đất tổ quê cha,
Thăm mẹ già thân thiết gần xa,
Cho lệ nhỏ với châu sa mừng tủi.
Giấc mơ đến với ta thật ngắn ngủi.
Thuyền chưa cập bến bỗng lại ra khơi,
Thế nên đất với trời đành xa lạ./.
Nhật Vũ
OkLAHOMA 1987
No comments:
Post a Comment