Tuesday, October 10, 2023

Co Be Ngay Xua

NhatVu_CoBeNgayXua

 

Thơ Xươ’ng Họa
Cô Bé Ngày Xưa
NhatVu_ NgoiSaoMo

 

Author 
             Topic:   Cô Bé Ngày Xưa 
 

Nhật Vũ

1.

Mới ngày nào tôi gặp em nhỏ xíu
Em dộ chừng mười bốn hoạc mười lăm
Em ngây thơ trong trắng tuổi học trò
Tôi chinh nhân gót giầy chưa thấm mệt

Rồi một ngày tôi trở về bắt gặp
Mắt môi cười chất chứa vạn yêu thương
Tôi bỗng dưng ngây ngất cả tâm hồn
Tôi yêu vội môi nụ hồng chớm nở

Kể từ đó tình tôi em triển nở
Yêu một lần để mãi mãi không quên
Và đêm đêm trong giấc ngủ mơ màng
Tôi bắt gặp tình em trong giấc mộng

Tình chợt đến nhưng tình như biển rộng
Tôi đêm ngày mơ giấc mộng trăng sao
Hồn mở cửa tay đón mộng đi vào
Tôi mơ ước ôm má đào trọn kiếp..

 

Nhật Vũ

 


 NgoiSaoMo

1

Em con bé ngày xưa còn nhỏ xíu

Chưa biết gì và chẳng hiểu tình yêu

Chỉ mến anh qua lớp áo quân hành

Như em gái mến anh người chinh chiến

Rồi bỗng chợt một chiều anh hiện đến

Mắt ngỡ ngàng nhìn em gái hôm xưa

Ô lạ chưa sao em cũng thẹn thùa

Cuối mặt giấu đôi má bừng đỏ ửng

Từ dạo ấy em cứ hay thờ thẩn

Ngóng trông hoài khi anh vắng đi xa

Có phải chăng tình yêu đã kết hoa

Em cô bé chẳng còn ngây dại nữa...

 

NgoiSaoMo

 


Nhật Vũ

2.

Anh còn nhớ rõ như in trong óc
Những trưa hè nóng bỏng của chiều xưa
Đơn vị anh đóng kế cận hàng dừa
Xóm làng em xanh um tùm bóng mát

Em thơ ngây aó học trò tuổi nhỏ
Vẫn nô đùa cùng bạn trẻ trươc' sân
Anh chiến binh mon men đến làm thân
Em hồn nhiên tươi cười thật trong trắng

Anh tiếp tục bước quân hành xa vắng
Anh xa người em gái nhỏ ngây thơ
Gặp lại em anh cứ tưởng như mơ
Đôi mắt đẹp bây giờ nhìn say đắm

Anh ngây ngất trong màu xanh mắt biếc
Yêu môi hồng lơì trìu mến em trao
Anh hân hoan vui sương' biết chừng nào
Đã gặp lại được ngươì xưa mơ ước

 

Nhật Vũ


 NgoiSaoMo

2.

Em còn nhớ thưở bé ưa mơ ước

Được làm nàng bac.h tuyết giữa rừng hoang

Để được anh hoàng tử chốn cung vàng

Đem kiệu rước em về làm hoàng hậu

Rôì ngày đó anh đến bên hàng dậu

Mắt nheo cười xin bé được làm quen

Em ngây thơ vòi vĩnh như đứa em

Trong aó lính anh như một thần tưọ+ng

Anh lại đi hành quân trên muôn hướng

Theo tháng ngày anh hiện đến như mơ

Ánh mắt anh giờ làm em rồi bời

Và mơ ước trong tim em nhen nhóm

Nàng bạch tuyết ngày xưa em chẳng muốn

Chỉ muốn làm cành trinh nữ rừng xanh

Ddựợc cùng anh lính chiến kiếp quân hành

Và em chẳng thích làm em gái nữa

 

NgoiSaoMo

 


Nhật Vũ

3.-

Kể từ đó tôi mang theo hình ảnh
Của ngươì tình, ngươì em nhỏ tôi thương
Theo sát tôi trên những bươc' quân hành
Ngắm trăng mơ dệt bao nhiêu mộng đẹp

Từ xa xôi tôi nhớ về em nhỏ
Mắt hồ thu, môi mọng đỏ trinh nguyên
Tóc mây bay phủ kín dáng vai gầy
Em đơn sơ nhưng em đẹp trong trắng

Thư cho em tôi viết hoài không chán
Mối tình nồng chất chưá ngập trong tim
Em hiện đến trong giấc mộng đêm đêm
Tôi chỉ mong mau tơi kỳ nghỉ phép

Nhưng thật lâu mơí có ngày nghỉ phép
Trên đương về lòng hồi hộp biết bao
Mơ hân hoan được ôm ấp má đào
Mơ hai đứa ngã vào nhau ngây ngất..

 

Nhật Vũ


NgoiSaoMo

 

3.-

Và cứ thế em đếm từng ngày tháng

Xé từng tờ lịch để nhớ mong anh

Đọc thư anh em nao dạ bồi hồi

Rồi thờ thẩn ngắm nắng chiều dần tắt

Thơ anh hẹn với em ngày nghỉ phép

Quà bất ngờ anh sẽ tặng cho em

Ghét anh ghê ngày phép đến bao giờ

Sao chẳng nói mà bắt em ngóng đợi

Mỗi bóng khách ghé sân nhà thăm hỏi

Cứ ngỡ là bóng anh tới thăm em

Hớn hở vui ngỡ như bước chân quen

Và thất vọng khi anh chẳng đứng đấy

Em muốn giận..giận anh nhiều lắm đấy

Nhưng sao lòng vẫn thấy nhớ thấy thương

Mẹ mắng em là con nhỏ thất thường

Tại anh đấy nên giờ bị mẹ mắng...

 

NgoiSaoMo


Nhật Vũ

4.-

Suốt mấy tuần tôi không được nghỉ phép
Nhớ nhung chập chùng dính đỉnh mây xanh
Đan thơ dệt giấc mộng lành
Thương ai ngóng đợi bên mành đêm đêm

Thơ em gởi lá thú xanh mực mới
Ấp vào lòng nghe hồn thoáng lên khơi
Say sưa uống trọn từng lời
Thư em nói từ đôi môi dịu ngọt

Rồi cứ thế anh mong chờ thư mới
Nếu một ngày vắng bóng ngươì đưa thư
Làm anh thất vọng mệt đừ
Không về phép đọc thư em cũng đỡ

Chờ một ngày , rồi chờ thêm ngày nữa
Đêm đơị chờ nghe khắc khoải thiên thu
Đường đi rừng núi âm u
Xa trông núi phủ sương mù nhớ thương

 

Nhật Vũ


NgoiSaoMo

4.-

Đêm thao thức đọc thơ anh bao lượt

Nhớ thật nhiều anh có biết hay không?

Thư anh thương nhớ ngập lòng

Em mân mê mãi những dòng thương yêu

Mấy đứa bạn thân nhìn em chúng chọc

Con nhỏ Này lại bắt chước học yêu

Bài vỡ em cứ bỏ liều

Thư anh em viết thật đều chẳng ngưng

Vì em biết anh hành quân xa lắm

Nơi núi rừng chắc buồn lắm hở anh

Rừng sâu, núi thẳm, non xanh

Cánh thư em gởi cho anh vơi buồn

Đừng cười nhé...khi anh đọc thư nhỏ

Lơì vụng về chưa biết ngỏ lời thương

Tâm tư bao nỗi vấn vương

Nhưng em chẳng biết tỏ tường đâu anh...

 

NgoiSaoMo


Nhật Vũ

5.-

Có những đêm trăng sáng nơi rừng núi
Ôm súng chờ trơì sáng anh làm thơ
Dưới ánh trăng chiếu sáng chỉ lờ mờ
Anh gởi trọn về em niềm thương nhớ

Đêm chiến tuyến, có những đêm không ngủ
Anh trằn trọc thao thưc' nhớ về em
Anh biết em ngắm trăng rớt bên thềm
Để cùng nhớ tới nhau trong đêm vắng

Có những chiều ngồi ngắm làn mây trắng
Bay ngang trời về phiá tận xa xa
Anh thả hồn theo mây trắng là đà
Nơi có em đang chờ anh về phép

Có những đêm anh mơ giấc mơ đẹp
Có bên mình em gái đẹp như trăng
Em ngây thơ, em duyên dáng lạ thương`
Khi tỉnh giấc , thấy lòng còn ngây ngất..

 

Nhật Vũ


NgoiSaoMo

5.-

Anh hiểu rõ thưở xưa em chẳng biết

Chẳng bao giờ em viết nổi vần thơ

Đoc. thơ anh em laị bắt đầu mơ

Rồi cố gắng làm thơ cho anh đọc

Thơ cuả em không chuốt trao ngà ngọc

Không suông vần âm điêụcũng lan man

Đoc. thơ em chắc anh sẽ bàng hòang

Thơ em viết...ôi thật là khủng khiếp

Em cũng biết anh cuộc đời binh nghiệp

Ngày phép về chắc khó biết hả anh

Nên theo anh em tập ngắm trăng thanh

Rồi mơ đến dáng anh nói chiến tuyến

Có nhiều đêm cũng thấy anh hiện diện

Mắt nheo cười với giọng nói xưa quen

Em reo vui .. bỗng tỉnh giấc bên rèm

Ngoài song chỉ có ánh trăng thôi đấy

 

NgoiSaoMo

 


Nhật Vũ

6.-

Em có biết ..anh thường hay mơ ước
Nếu được về nghỉ phép cuối năm
Anh sẽ dẫn em về quê anh thăm
Chắc mẹ sẽ cũng thích em lắm lắm

Rồi anh sẽ đưa em đi dạo phố
Chọn áo màu làm quà tết cho em
Rồi anh sẽ dẫn em đi ăn kem
Anh còn đãi em xem ciné nữa

Có những đêm ngồi buồn đếm sao sáng
Chọn những vì đẹp nhất gởi về em
Bởi anh biết.. biết rất rõ về em
Em cũng thích mơ màng ngắm sao sáng

Thư anh viết suốt từ đêm tơí sáng
Anh viết hoài nhưng thư chẳng muốn xong
Bởi vì anh còn nhiều điều chứa trong lòng
Muốn viết hết gởi về người em nhỏ..

 

Nhật Vũ

 

 


NgoiSaoMo

6.-

Anh có biết...em mỗi ngày đứng đón

Bác đưa thư sẽ ghé đến nhà em

Sáng hôm nay thư trao bác bảo thêm

"Này cô bé mai này trả công bác..."

Anh nhớ nhé nếu khi nào về phép

Phải có quà để em tạ bác nha

Bấy lâu nay cũng nhờ bác đó mà

Nên thư đến thư đi rất đều đặn

Nhận thư anh em mừng vui hớn hở

Vội vào phòng đóng chặt cửa đọc thư

Nghỉ Phép anh đưa em thăm mẹ ử

Em...em sợ mẹ anh chê xấu xí

Em cô bé quê mùa rất ngu dốt

Chẳng được bằng nơi đô thị phố hoa

Không cao sang đài cac' như người ta

Lòng lo sợ anh phật lòng cha mẹ...

 

NgoiSaoMo


Nhật Vũ

7.-

Rồi một sáng ..tin giặc tràn thôn xóm
Tôi lạc mất ngươì em nhỏ tôi thương
Tôi tìm em trên khắp nẻo quê hương
Chân đã mỏi nhưng bóng em chẳng thấy

Đã nhiều lần tôi trở về chốn cũ
Nơi hò hẹn của những tháng năm xưa
Vươn` nhà em vẫn rợp mát bóng dừa
Khung trơì cũ bóng trăng mờ đơn lẻ

Tôi đã sống những chuỗi ngày buồn tẻ
Xa quê nhà và xa cả em thơ
Đêm thương nhớ, đêm khắc khoải đợi chờ
Thương về em mắt u- hoài ngấn lệ

Nay xa quê .. đã bao mùa lá rụng
Nỗi buồn theo từng ngày tháng chơi vơi
Tâm tư nghe như lá rụng tơi bời
Thương mùa Thu sắc lá vàng rướm máu

 

Nhật Vũ

 


NgoiSaoMo
7.-

Nhớ ngày ấy... nhận thư anh lần cuối

Anh bảo rằng anh có lịnh hành quân

Cũng là khi súng đạn đến thât. gần

Nơi em ở mọi người đều di tản

Anh có biết trong lòng em hỗn lọan

Chẳng muốn rời xa kỷ niệm ngày xưa

Hàng dừa xanh nơi anh đến giữa trưa

Con rạch nhỏ ta đã từng hò hẹn

Em theo mẹ lià bỏ nơi thương mến

Chiến tranh làm ta lôĩ hen. cùng nhau

Ước mơ kia ngày phép được gần nhau

Giờ loạn lạc biết tìm anh đâu hở

Em lo sợ anh gặp nhiều hiểm trở

Kiếp quân hành sống chết biết ra sao

Rồi mỗi đêm chấp tay nguyện trời cao

Xin Ngươi giữ bình yên cho anh ấỵ.

Em giận em... giận thật nhiều lắm đấy

Xưa thật khờ chẳng chịu hỏi nhà anh

Giờ biết ai để mong chút tin lành

Niềm vui cũng theo anh từ dạo ấỵ..

 

NgoiSaoMo


Nhật Vũ

8.-

Bao năm qua ta nhớ về ái ngại
Em đợi chờ ta mắt đỏ bên sông
Dáng hoa xưa ủ dột sắc môi hồng
Nghĩ về em mà lòng ta se thắt

Em biết không những chiều vàng nắng tắt
Anh thương` ra đưng' ngắm biển mênh mông
Để thương nhớ dâng tràn ngập cõi lòng
Đơì viễn xứ tháng vơí ngày cô quạnh

Anh đã muốn như loài chim chắp cánh
Vượt sông hồ về đất tổ thăm em
Sống bên nhau những ngày tháng êm đềm
Để sẽ mãi không bao giờ ngăn cách

Nhưng quê hương vẫn ngàn trùng ngăn cách
Nẻo đường vềcòn cách núi ngăn sông
Anh vẫn biết em giờ mỏi mắt trông
Anh mơ hát khúc hoan ca đoàn tụ

 

Nhật Vũ


NgoiSaoMo

8.-

Cuộc chiến tàn mọi người đều ly tán

Mẹ xa cha và em phải xa anh

Ngôi nhà xưa hàng dừa cũ sông xanh

Cũng đôỉ chủ như sự đời thay đổi

Nhưng duy chỉ có một điều không đổi

Bóng hình người anh lính trần trong em

Lòng vần chờ vẫn cầu nguyện trong đêm

Phép mầu nhiệm cho anh em gặp gỡ

Dẫu tin anh vẫn mịt mờ cách trở

Mất hay còn em cứ đợi cứ mong

Nuôi niềm tin hy vọng mãi trong lòng

Ngày tao ngộ bất ngờ rồi sẽ đến

Anh có biết trong mơ anh vẫn hiện

Với nụ cười trên mắt củ ngày xưa

Dù tháng năm cuôc. đời có đẩy đưa

Tim em chỉ chứa hình anh lính chiến...

 

NgoiSaoMo


 

Nhật Vũ

9.-

Tôi có ngươì em nhỏ
Vẫn đỏ mắt chờ trông
Bao năm rồi xa vắng
Buồn vời vợi bên sông

Xa nhau đã mấy Thu
Sơn khê khuất sương mù
Ngày về còn xa quá
Tình buồn như lá Thu

Đã qua mấy mùa Đông
Tình chất chưá trong lòng
Chiều chiều ra đứng ngóng
Về quê có em trông

Ngắm về phiá Biển Đông
Biển sóng vỗ chập chùng
Quê hương giờ xa khuất
Một biển rộng mênh mông..

 

Nhật Vũ

 


NgoiSaoMo

9.

-Người em gái năm xưa

Trãi qua mấy thu đưa

Xuân qua rồi đông đến

Tuổi đời đã nhạt thưa

Anh hỡi chốn xa xôi

Nỗi nhớ vẫn đơn côi

Em cầu mong biễn sóng

Đẩy tình ta lên khơi

Lòng trời chắc xót thương

Tình ta ở hai phương

Nên thuyền duyên cập bến

Để em tìm người thương

 

NgoiSaoMo

 


Nhật Vũ

 

10.-

Em vẫn đo’ vẫn kiêu sa diễm lệ

Anh đã thề không thể để mâ’t em

Thê’ nên anh đã cầu nguyện đêm đêm

Xin thượng đê’ cho đôi ta đoàn tụ

Anh tự nhủ phải kiên tâm chờ nhẫ n nại

Tha’ng năm dài chẳng quản ngại đau thương

Dù đôi ta xa ca’ch trở một đại dương

Vẫn yêu thương năm tha’ng dài ngo’ng đợi

Mây giăng mắc nỗi nhơ’ thương vời vợi

Nắng nhuộm buồn nỗi khắc khoải chờ mong

Chăn đêm đông không đủ â’m cõi lòng

Sầu viễn xư’ ti’ch luỹ thành giòng lệ

Bao năm qua sương thu sầu ngấn lệ

Tha’ng năm chờ hoa úa nhạt làn môi

Vẫn trung trinh vẫn bền chặt sắc son

Đã vì tôi em kiên tâm chờ đợi

 

Nhật Vũ


NgoiSaoMo


  10.-

Chuyện xưa thiếu phụ ôm con đứng đợi

Đến mỏi mòn hoá đá phủ rêu xanh

Còn em chỉ Có tuổi xanh

Chờ anh chỉ biết chúc lành trong đêm

Nuôi hy vọng kéo dài theo ngày tháng

Nhớ thương về hình bóng của anh xưa

Nụ cươì ánh mắt buổi trưa

Giờ em đã gặp tình vừa lên ngôi

Thời gian hỡi xin chớ đừng đi vội

Để ta chìm trong bao nỗi vui say

Xin cho trái đất ngừng xoay

Để em được sống phút này mãi thôi

 

NgoiSaoMo

 

 

 

1