Thursday, April 26, 2018

KHÓC MỘT ĐỜI BUỒN Thơ:Thùy Nguyên Thảo


Thơ:Thùy Nguyên Thảo
Giọng ngâm: Nhật Vũ
...
Nguyuên tác bài thơ:


Con ơi có biết trời biển lệ,
Thuở ấy con là bé thơ ngây,
Đâu biết mẹ buồn như sông núi,
Khi cha gục ngã/ chốn tù đày.

Thương con ngày ấy cha đi vội,
Một buổi tháng Tư đỏ đất trời,
Làn mây che tối lên bờ mắt,
Bởi dấu lệ thương vẫn chưa mờ.

Chiều xin tiễn biệt cùng sương khói,
Người khuất xa rồi cõi nhiễu nhương,
Buồn trong giấc ngủ đêm lạc lối,
Ai nỡ gieo mình xuống biển sông.

Hỡi niềm đau nhớ cho phận kiếp,
Những giấc mộng hờn đã bao năm,
Mà như chiều đến còn nhắn gọi,
Vỡ cả tim hồn nỗi hờn căm.

Nhớ cả đời mình cơn giá lạnh,
Cho mãi nghìn thu góa phụ buồn,
Tình trăm nhánh mộng sầu chất ngất,
Lệ buốt đêm trường vẫn chảy tuôn.

Con ơi đã lớn khôn từ đấy,
Hai bàn tay mẹ đã làm cha,
Mỗi tháng Tư về đừng quên nhé,
Hồn cha sông núi bên quê nhà.

Thùy Nguyên Thảo
18.04.2018


No comments:

Post a Comment