Sunday, January 5, 2020

Em Đi Mang Cả Hồn Tôi

 Từ khi em cất bước theo chồng 
 Bồng bềnh con nước cuốn mênh mông
 Ngày vui theo em về bên ấy
 Để lại bên bờ bao nhớ mong..

Từ khi em cất bước theo chồng,
 Tôi buồn muốn chết chứ sao không.
 Bao nhiêu thương nhớ đem chồng chất,
 Cao hơn cả núi rộng hơn sông.

Em đi mang theo cả hồn tôi
 Mang cả ngày vui vơ’i nụ cười
 Mang hết mây hồng cùng nắng ấm
 Còn lại chi nữa ..trái tim côi

Sao em chẳng nghĩ chút tình tôi
 Ra đi mang nắng ấm cuộc đời
 Từ đây thôi thế là mãi mãi
 Em bươ’c theo chồng bỏ lại tôị.
Nhật Vũ
 1-21-2000

No comments:

Post a Comment